NSƯT Thành Lộc là một cái tên không còn xa lạ với những ai yêu mến nền công nghiệp sân khấu và điện ảnh Việt Nam. Sinh ra trong gia đình có truyền thống nghệ thuật, ông đã sớm tiếp xúc với sân khấu từ khi còn rất nhỏ.
Trải qua hơn 50 năm cống hiến cho sân khấu kịch và điện ảnh, ông đã ghi dấu ấn sâu đậm với hơn 600 vai diễn, từ những nhân vật chính diện đến phản diện, từ sân khấu kịch cho thiếu nhi đến những tác phẩm điện ảnh nổi bật.
Trong tập Have A Sip tuần này, NSƯT Thành Lộc có dịp mở lòng về hành trình làm nghề của mình, cùng những suy ngẫm về nghệ thuật và sứ mệnh của người nghệ sĩ trong việc kết nối các thế hệ, gìn giữ và phát triển nền văn hóa nghệ thuật Việt Nam.
Nghệ thuật giúp nâng cao tâm hồn con người
Theo NSƯT Thành Lộc, nghệ thuật là phương tiện giúp con người kết nối với giá trị sâu sắc hơn trong cuộc sống. Mỗi người nghệ sĩ có sứ mệnh quan trọng trong việc lan tỏa năng lượng tích cực và giúp mọi người nhận ra giá trị của cuộc sống. Giữa sự xô bồ của xã hội hiện đại, nghệ thuật phải là ngọn hải đăng dẫn dắt khán giả, không ngừng nhắc họ rằng cuộc sống này đáng sống và cần được trân trọng.
Nghệ thuật còn xây dựng một thế hệ khán giả mới: vừa đam mê nghệ thuật vừa biết trân trọng giá trị sân khấu. Khi lớp khán giả trẻ từng lớn lên cùng kịch Ngày Xửa Ngày Xưa bắt đầu tìm đến sân khấu kịch người lớn, nhiều người vẫn mang theo thói quen từ sân khấu thiếu nhi, như hò reo hay vỗ tay quá đà.
Ban đầu, những hành động này bị cho là khiến không gian kịch người lớn trở nên thiếu nghiêm túc, gây khó chịu cho các khán giả lâu năm. Nhưng ông nhìn nhận đây là cơ hội để "trồng khán giả", giúp họ học cách cảm nhận và ứng xử phù hợp với loại hình nghệ thuật mới.
Tính nghệ thuật không thể tách rời khỏi đại chúng
Nghệ thuật không thể tồn tại nếu xa rời thị hiếu khán giả. NSƯT Thành Lộc phản bác quan điểm cho rằng những tác phẩm phù hợp thị hiếu khán giả thì thường thiếu chiều sâu nghệ thuật.
Ngược lại, chính nhu cầu giải trí lại phản ánh một phần nhân văn của đời sống. Công chúng có quyền được thưởng thức nghệ thuật theo cách của mình. Nghệ thuật không thể chỉ phục vụ một số ít mà cần tìm cách hòa hợp với mong muốn của số đông.
Dù là người khô khan đến đâu, bất cứ ai vẫn mang trong mình một mối gắn kết sâu sắc với nghệ thuật, như cảm xúc dâng trào khi cất tiếng hát những ca khúc về Tổ quốc.
Do đó nghệ thuật không bao giờ đứng ngoài đời sống tinh thần của đại chúng. Nhưng việc có thể dung hòa được tất cả nhu cầu thưởng ngoạn của công chúng lại là một thử thách không nhỏ.
Triết lý đó cũng được ông áp dụng khi xây dựng sân khấu Thiên Đăng cùng những người cộng sự. Đứa con tinh thần này là minh chứng sống động cho việc nghệ thuật có thể vừa phục vụ công chúng, vừa định hình những dòng chảy mới, mang tính sáng tạo và chuyên môn cao.
Không bài xích xu hướng mới để tiếp tục truyền lửa cho thế hệ trẻ
Để tiếp tục truyền tải giá trị nghệ thuật, ông không ngần ngại hợp tác với nghệ sĩ trẻ, bởi sự tiếp nối qua các thế hệ là yếu tố cốt lõi để nghệ thuật trường tồn. Khi làm việc với các diễn viên trẻ như Song Luân và Kaity Nguyễn trong Công Tử Bạc Liêu, ông luôn tạo điều kiện để các bạn thoải mái chia sẻ và đóng góp ý kiến. Ông cũng yêu cầu được tập luyện các cảnh quay chung nhiều lần để diễn xuất tự nhiên hơn.
Không chỉ liên tục rèn luyện kỹ thuật diễn xuất, ông còn cố gắng cập nhật thị hiếu của giới trẻ hiện nay. Dù đôi khi không hoàn toàn thấu cảm với các xu hướng mới, ông không bài xích chúng mà tìm cách tiếp cận và học hỏi.
Hợp tác cùng thế hệ trẻ là cơ hội để hai bên cùng nhau học hỏi, tạo không gian cho những ý tưởng mới được nảy mầm, từ đó cả thế hệ cũ và mới đều có thể phát triển song song. Đây cũng là cách để ông duy trì sự tươi mới trong các sản phẩm của mình, góp phần định hình tương lai của nền sân khấu - điện ảnh Việt Nam.