Hôm nay, Trái Đất vừa lập kỷ lục mới: ngày ngắn nhất lịch sử kể từ khi đồng hồ nguyên tử ra đời năm 1955. Cụ thể, hành tinh của chúng ta hoàn tất một vòng quay quanh trục sớm khoảng hơn 1 ms (mili giây).
Chỉ hơn 1 mili giây! Tương đương với đoạn đường 300 km mà ánh sáng đi được. Nhưng điều đó cũng không đủ để ta hình dung điều gì sẽ xảy ra.
Vậy còn 1 giây?
Nghe như một cái chớp mắt.
Một lần kéo màn hình lên xem Instagram Story.
Một lần ngoảnh đầu.
Vô vàn khoảnh khắc ta không thể nhớ mình đã trải qua những gì trong đó.
Một giây ấy không hề trống rỗng. Nó đầy ắp những điều xảy ra, cả bên trong bạn và khắp nơi trên hành tinh này.
Trong đúng 1 giây:
- Tim bạn đập một nhịp, đẩy máu đi nuôi hàng tỉ tế bào, như một lời nhắc âm thầm rằng bạn vẫn đang sống, dù đôi khi bạn chẳng thấy gì đặc biệt.
- Một ý nghĩ thoáng qua đầu, có thể là "trưa nay ăn gì?", cũng có thể là "mình ổn không?" và cả hai đều đáng được lắng nghe.
- Ở nơi khác trên thế giới, khoảng 4-5 em bé được sinh ra, mang theo một khởi đầu mới mà cả hành tinh chẳng hề dừng lại để chờ đợi.
- Hơn 1000 dòng chia sẻ được đăng lên Threads, nơi ai đó có thể đang thổ lộ tình cảm, kể một câu chuyện buồn, hoặc chỉ đơn giản là lan tỏa một trò cười bé xíu.
- Một tia sét đánh xuống Trái Đất, mang theo năng lượng đủ để thắp sáng một thành phố hoặc làm sập một hệ thống.
- Trái Đất di chuyển hơn 30 km trong quỹ đạo quanh Mặt Trời, nghĩa là bạn vừa "du hành vũ trụ" mà không cần phải làm gì cả.
- Và đâu đó, một ai đó vừa ôm ai đó, hoặc vừa buông bỏ điều gì đó, cũng chỉ trong đúng một giây.
Từ những điều nhỏ xíu như một nhịp tim, đến những điều lớn lao như một sinh mạng mới được sinh ra, một giây là khoảng thời gian đủ để sự sống chứng minh rằng nó không ngừng cố gắng.
Vậy nên, ngày ngắn nhất trong lịch sử không chỉ là một sự kiện thiên văn, mà là một lời nhắn nhủ dịu dàng: dù chỉ còn hơn 1 mili giây hay 1 giây, thế giới vẫn chuyển mình, cơ thể bạn vẫn bảo vệ bạn, và mọi thứ xung quanh vẫn đang diễn ra. Lặng lẽ. Không cần bạn phải cố. Nhưng cũng đừng quên rằng sự hiện diện của bạn trong một giây đó là điều đáng giá nhất.
Nó không làm vơi đi một nỗi buồn. Nó không giải quyết một vấn đề. Nhưng nó có thể là một điều vui để nghĩ về. Rằng bạn đã có mặt. Bạn vẫn ở đây. Và thế giới vẫn quay, có thể hơi nhanh hơn một chút, nhưng nếu ta không còn tồn tại thì điều đó còn ý nghĩa gì?
Chúng ta, người đang sống trọn vẹn trong ngày ngắn nhất từng có của Trái Đất. Cảm ơn bạn vì đã có mặt, và đó chính là điều đáng nhớ nhất hôm nay.