Tại sao bạn không thể làm tốt khi có người khác nhìn mình?
…dù họ chỉ nhìn thôi chứ đâu có “phá” gì?
…dù họ chỉ nhìn thôi chứ đâu có “phá” gì?
… dù chưa chắc nó đã giúp bạn giải quyết vấn đề?
Vì sao có những ký ức bạn nhớ mãi, bất kể bao nhiêu năm trôi qua?
“Amazing, Good job em!” Bạn có nghe được giọng ai vang lên khi nhìn thấy dòng chữ này?
Khi nghe cụm “chốt đơn lúc 2 giờ sáng”, trong đầu bạn liên tưởng đến những món đồ gì?
Họ chia tay, tôi thất tình. Chuyện tưởng vô lý nhưng lại rất hợp lý.
Không phải tại bệnh, không phải tại bạn. Vậy tại ai?
Nếu bạn luôn trong trạng thái lờ đờ, vật vã để tỉnh táo vào mỗi sáng, và nghĩ mình không phải là "morning person", thì có thể bạn chỉ đang rơi vào quán tính giấc ngủ.
Vì nguyên tắc chống rét không hẳn nằm ở độ dày của chiếc áo.
Biết phim kinh dị sợ nhưng vẫn vừa rón rén xem qua những kẽ tay? Biết parkour nguy hiểm nhưng vẫn nhảy từ đỉnh này sang nóc nọ? Đó chính là recreational fear!