Cởi Mở: Khi tiếng yêu đâu chỉ là… tiếng rên | Vietcetera
Billboard banner
Vietcetera

Cởi Mở: Khi tiếng yêu đâu chỉ là… tiếng rên

Tiếng cười, tiếng thở, tiếng rên hay khi im lặng đều là cách cơ thể nói lời yêu.

Thanh Trúc
Cởi Mở: Khi tiếng yêu đâu chỉ là… tiếng rên

Nguồn: Pexels

Tôi từng nghĩ tình dục chỉ thật sự “cháy” nếu có tiếng rên la dữ dội, da thịt cọ xát nóng bỏng, vài câu dirty talk kiểu Mỹ, và một playlist nhạc nền có tiếng rên giả lập kéo dài hơn ba phút. Tôi từng tưởng tượng sex phải như trong phim. Lần đầu yêu đương nhiều bỡ ngỡ, tôi cứ hồn nhiên tham khảo phim con heo và các ứng dụng porn audio. Nghe, phân tích, tôi học hành nghiêm cẩn vì cảm thấy chỉ cần biết thở thật quyến rũ là đàn ông sẽ run lẩy bẩy vì kích thích.

Tôi đã luyện giọng “sultry”, kiểu rù rì ướt át mà nhân vật nữ thường dùng trong podcast 18+. Đêm ấy, tôi ngồi lên người bạn trai, ghé sát vào tai anh thì thầm: “Anh có muốn em... chiều nay không mặc gì ngoài nỗi nhớ?”

Rồi tôi gượng cười. Rồi anh cười khùng khục. Rồi tôi ngã ngửa ra giường như một con gián đuối vai. Chúng tôi không quan hệ hôm đó, chỉ ôm nhau và... cười đến đau bụng. Buổi tối sexy tan thành mây khói vì một câu thoại quá gồng.

Anh làm tôi phải hét lên, nhưng không phải vì khoái cảm!

Sau đó không lâu, tôi rên thật sự. Nhưng không vì sướng, mà vì đau.

Bạn trai tôi hôm ấy rất chăm chút: chuẩn bị đầy đủ gối mềm, tinh dầu thơm, đèn vàng dịu nhẹ, nhạc lofi xập xình như một quán bar nhỏ trong lòng Sài Gòn. Còn tôi, vẫn còn hơi “nhập vai”, miệng thì “oh yes baby”, chân thì trượt khỏi mép giường.

Cú trượt ấy khiến xương cụt của tôi đập thẳng vào thành giường. Và tôi, trong cơn đau nhói, rên lên một tiếng lớn nhất đêm. Không sexy. Không gợi tình chút nào.

Cả hai chúng tôi ngớ người. Rồi lại cười. Rồi chườm nóng. Một đêm nhiều âm thanh nhưng không có cực khoái.

alt
Đôi khi, những âm thanh phát ra khi quan hệ lại không phải vì khoái cảm. | Nguồn: Pexels

Khi “yêu đương”, âm thanh nào cũng có lý do tồn tại (kể cả tiếng... nhoèn nhoẹt)

Vài tuần sau đó, khi không còn phải đóng vai ai khác, tôi và bạn trai bắt đầu học cách yêu thật tự nhiên. Có hôm chẳng nói câu nào, chỉ da chạm da, hơi thở lẫn vào nhau, gối cọ vào drap. Cơ thể “lên tiếng” theo những nhịp hoàn toàn tự phát.

Có hôm, anh ấy thoa quá nhiều lube. Tiếng nhoèn nhoẹt vang khắp phòng như ai đang khuấy cháo. Tôi ôm bụng cười. Anh giả vờ nghiêm túc: “Đó là âm thanh của một người đàn ông có trách nhiệm.”

Chúng tôi không mất mood. Ngược lại, tôi thấy mình gần anh hơn bao giờ hết.

Những âm thanh như vậy hoàn toàn tự nhiên và có cơ sở khoa học. Một nghiên cứu đăng trên Evolution and Human Behavior (2024) cho thấy: càng gần cực khoái, âm thanh cơ thể như rên, thở, tiếng ma sát càng dày hơn và giàu nhịp điệu hơn, vì chúng gắn với sự gia tăng dopamine và oxytocin. Cơ thể đâu biết nói dối.

Giao tiếp tình dục không chỉ bằng lời nói

Tôi từng nghĩ phải học dirty talk thật giỏi mới là “người tình lý tưởng”. Nhưng càng thử tôi càng thấy... không ăn nhập. Tôi thì thào một câu: “Nói em thuộc về anh đi” như thoại của mấy quyển tiểu thuyết erotica. Nhưng không như trong truyện, anh người yêu của tôi trề môi chê “cringe”, rồi còn đỏ mặt xấu hổ cứ như tôi là lưu manh đi trêu dân nữ nhà lành.

Không phải ai cũng lớn lên với sự thoải mái trong tình dục. Có người như tôi, nghĩ âm thanh càng nhiều càng tốt. Có người như anh, chỉ biết hùng hục như trâu cày. Cả hai đều đang học.

Chuyên gia trị liệu tình dục Elizabeth Perri gọi hiện tượng này là auralism: khi âm thanh (rên rỉ, tiếng thở, lời thì thầm hay nhạc nền) có thể khơi gợi ham muốn và làm tăng cảm giác gắn bó. Nhưng không phải lúc nào nói cũng là chìa khoá.

Một nghiên cứu đăng trên Archives of Sexual Behavior của Đại học Missouri từng chỉ ra: những cử chỉ, chuyển động cơ thể, biểu cảm khuôn mặt đôi khi hiệu quả hơn lời nói trong việc duy trì sự kết nối cảm xúc trong lúc quan hệ. Nhiều người – đặc biệt là phụ nữ – không dám nói thẳng trong lúc “yêu”, sợ tổn thương bạn tình hoặc phá vỡ khoảnh khắc. Và vì vậy, giao tiếp phi ngôn ngữ trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.

alt
Giao tiếp phi ngôn ngữ trong tình yêu trong lúc quan hệ đặc biệt quan trọng hơn bao giờ hết. | Nguồn: Pexels

Càng “yêu”, tôi và anh càng nhận ra những lời âu yếm “sweet nothing” thì thầm khi ánh mắt hay tay chạm vào thắt lưng đúng lúc hiệu quả gấp nhiều lần một đoạn thoại thuộc lòng.

Điều khiến tôi trân trọng nhất không phải là mình đã “rên đúng lúc hơn”, mà là chúng tôi dần học cách điều chỉnh cùng nhau. Anh không chỉ chuẩn bị kỹ càng vì muốn tôi hài lòng, mà vì anh tin những âm thanh của cơ thể khi chạm nhau (dù có thể thô tục trong suy nghĩ của nhiều người), với anh là âm thanh tự nhiên nhất của tình yêu.

Giống như việc anh từng in ra một danh sách “các thể loại dirty talk” và hỏi tôi thích nghe gì. Tôi đã phá lên cười. Anh cũng vậy. Nhưng rồi, chúng tôi bắt đầu từ câu đơn giản nhất: “Em thích không?” Và mọi thứ trở nên tự nhiên hơn từ đó.

Tôi không còn đòi hỏi một bản soundtrack sexy cho mỗi cuộc yêu. Giờ đây, đôi khi chỉ cần một căn phòng yên tĩnh và tiếng thở của cả hai là đủ. Đôi khi chúng tôi cười khúc khích mỗi khi ai đó thử thầm thì một câu “sexy” mà nghe như đọc nội dung cảnh báo trên hộp bao cao su.

Chúng tôi chỉ cần đủ tin tưởng để hòa cùng nhịp thở, để ồn ào cùng nhau, để đôi khi gọi tên nhau thật khẽ, như thể đang nói: “Anh ở đây, với em, thật lòng.”