One Day: Chuyện tình yêu vẫn thế, chỉ là cách kể khác đi | Vietcetera
Billboard banner
Khảo Sát Về Thói Quen Tiêu Thụ Nội DungBắt Đầu
27 Thg 02, 2024
Điện Ảnh

One Day: Chuyện tình yêu vẫn thế, chỉ là cách kể khác đi

Nếu bạn ở quãng ngoài 30 tuổi, hãy xem One Day bản điện ảnh. Nếu bạn đang ở quãng 20, hãy xem One Day bản truyền hình vừa ra mắt trên Netflix.
One Day: Chuyện tình yêu vẫn thế, chỉ là cách kể khác đi

Nguồn: TV Insider

One Day, tiểu thuyết lãng mạn của tác giả David Nicholls ra mắt năm 2009 lập tức khiến độc giả mê như “điếu đổ”. Dexter và Emma tiến đến với nhau bởi một cơn say tình yêu bất ngờ, quyết định trở thành bạn tri kỷ, yêu đương “on-off” trong suốt 2 thập kỷ. Mối tình “kỳ lạ” giữa hai người khiến độc giả hoài niệm về tuổi trẻ, và tiếc nuối về “quãng thời gian đã có bên nhau”.

Sau 2 năm One Day ra mắt, cuốn tiểu thuyết của Nicholls đã được chuyển thể lên màn ảnh rộng. Anne Hathaway vào vai Emma còn Jim Sturgess thủ vai Dexter. Sự “đỏm dáng” và duyên dáng của Jim Sturgess trong vai Dexter cùng vẻ yêu kiều của Anne Hathaway trong vai Emma thu hút người xem; sự cảm động, mong manh trong cách kể chuyện càng khiến khán giả lâng lâng.

Năm 2024, Netflix một lần nữa chuyển thể chuyện tình 20 năm này lên màn ảnh. Lần này, Leo Woodall (The White Lotus) thủ vai Dexter và Emika Mod (This is Going to Hurt) hoá thân thành Emma Morley. Đôi bạn trẻ lại chạm phải ánh mắt nhau trong ngày lễ tốt nghiệp, để rồi “cơn say” còn váng vất nhiều năm sau đó.

Từng có “Một ngày” ngấm ngầm chuốc say khán giả

One Day 2011 tập trung nhiều hơn vào chuyện tình (tình bạn và tình yêu) giữa Emma và Dexter, khiến người xem cuốn vào những rung động từ mối tình chớm nở ở tuổi trẻ, và những hạnh phúc cùng tiếc nuối trong mối quan hệ kéo dài 20 năm giữa hai người.

Nhiều độc giả trung thành của bộ truyện sẽ cảm thấy bị “phản bội" bởi bộ phim cắt gọt nhiều chi tiết, và Anne Hathaway chưa thể chuyển tải được nhân vật Emma với chất giọng Anh lơ lớ (Anne Hathaway là diễn viên nữ người Mỹ.)

alt
Anne Hathaway và Jim Sturgess trong phiên bản One Day 2011. | Nguồn: Focus Features

Nhưng nữ đạo diễn Lone Scherfig hẳn đã chủ ý khi biến cuốn tiểu thuyết của David Nicholls thành một cảm giác thay vì một câu chuyện. Bộ phim ám một tông màu lạnh, gợi mở cái nhìn có phần hơi buồn và hoài niệm về chuyện tình Emma và Dexter.

Vì vậy, nhiều khán giả bước ra khỏi rạp cách đây hơn 10 năm vẫn lưu giữ trong đầu thứ cảm giác đó đến tận ngày nay. Nó đẹp và đầy tiếc nuối; nó đầy mơ mộng và không kém phần day dứt; nó ngầm ngầm len vào tâm trí và không chịu rời đi.

Dexter khiến Emma trở thành một người vui vẻ, hạnh phúc. Ngược lại, Emma lại khiến Dexter trở thành phiên bản tốt nhất của chính anh. Họ là những sự trái dấu kỳ lạ, và bù đắp những thiếu hụt của người còn lại. Họ là những người bạn, những tri kỷ trước khi là những người tình của nhau.

alt
Emma và Dexter là những người bạn, tri kỷ và người tình của nhau. | Nguồn: Focus Features

One Day 2011 dành cho người trưởng thành, những kẻ ở độ tuổi ngoài 30 nhìn lại những năm tháng tuổi trẻ, những yêu đương hạnh phúc và thực tế phũ phàng ở hiện tại. Nó không chỉ là một sự gợi nhắc, mà hơn thế, một sự hoài niệm vừa dễ nắm bắt lại vừa xa xăm. Bộ phim là một sự nhớ về (khi mọi sự đã rồi) nên vì thế lại càng tiếc nuối dai dẳng hơn.

Tác phẩm điện ảnh của đạo diễn Lone Scherfig giống như một loại rượu vang hồng, ít vị chát nhưng đủ khiến người xem váng vất say. Nó khiến người ta biêng biêng hơn là bị “đánh sập" ngay lập tức. Giống như bạn tỉnh dậy sau một đêm say, đầu vẫn còn chếnh choáng và nhận ra người mà ta yêu ngày hôm qua đã trở thành kỷ niệm của ngày hôm nay. Nhưng ta vẫn tiếp tục sống cuộc đời mình, và tiến về phía trước.

One Day 2024, vẫn là “Một ngày” nhưng kiểu chuốc say khác

Series của Netflix có nhiều thời gian để “kể” lại tiểu thuyết gốc một cách chi tiết hơn. Tuy nhiên, điều khiến khán giả trẻ yêu thích lần chuyển thể này, là bởi nó không kể lại một “kỷ niệm" như phiên bản trước đó, mà bày ra thực tế đang tiếp diễn.

Bộ phim cho phép người xem cùng tham gia, cùng chờ đợi, cùng háo hức, cùng hạnh phúc và cùng thất vọng trước mỗi tình tiết và diễn biến. Nó cũng mang đến cái nhìn đương đại hơn, dễ tiếp cận và nắm bắt hơn về tình bạn, tình yêu, sự trưởng thành của các nhân vật trong bối cảnh ngày nay.

alt
Vẫn là chuyện tình giữa Emma và Dexter nhưng cách kể mới khiến khán giả được hòa vào tâm trạng của hai nhân vật. | Nguồn: Netflix

Vai diễn Emma của nữ diễn viên gốc Ấn Emika Mod thủ vai trong series của Netflix cho thấy sự đa dạng, độc lập trong mẫu hình phụ nữ ngày nay. Những chi tiết về những băn khoăn lựa chọn, các bước tiến sự nghiệp của Emma cũng được khắc họa sâu hơn, cung cấp hình ảnh một người phụ nữ có tự chủ. Tình bạn của nữ chính và cô bạn thân Tilly khăng khít và bền chặt kiểu “a girl's girl” phù hợp với độc giả trẻ dù nó khác xa với tiểu thuyết gốc và bản điện ảnh.

Trong khi đó, vai diễn Dexter của Leo Woodall cũng dễ dàng khiến người xem “say nắng.” Chỉ riêng gương mặt điển trai cùng sự duyên dáng và lịch thiệp của Woodall đã có thể “cưa đổ" khán giả nữ. Nhưng chính việc khai thác chiều sâu về sự lạc lối, cô đơn, và dễ tan vỡ của nhân vật Dexter mới thực sự đã “hạ gục" người xem.

One Day 2024 không chỉ đơn thuần là câu chuyện tình đầy tiếc nuối mà còn là thanh xuân và sự trưởng thành, cho phép khán giả được hoà vào câu chuyện ấy. Giống như lời phát biểu Dexter định nói trong bữa tiệc kết hôn với Emma, cả hai đã trưởng thành cùng nhau.

alt
Hơn cả một câu chuyện tình, One Day 2024 còn là câu chuyện về sự trưởng thành của người trẻ. | Nguồn: Netflix

Bộ phim bắt đầu bằng cảnh một bữa tiệc rộn rã của người trẻ, cười nói và say sưa rồi kết thúc trong cô đơn, như cảnh Dexter một mình đi lại trong căn phòng trống. Anh đã đánh mất tuổi trẻ, đánh mất bạn đời, chìm vào cơn trầm cảm tuổi 30. Đúng lúc đó, hình ảnh Emma hiện lên an ủi, động viên; một liều thuốc vừa xoa dịu và như khích lệ động viên.

Và Dexter đã phần nào nguôi ngoai, anh cùng con gái về thăm trường cũ, nhìn thấy kỷ niệm và những đổi thay. Ánh sáng lại tiếp tục rọi vào câu chuyện, như một dấu hiệu của sự khởi đầu.

Tạm kết

Là một khán giả đã xem One Day hơn 10 năm trước, người viết vẫn giữ nguyên cảm giác tiếc nuối mà bộ phim mang lại. Giờ đây xem lại, nó vẫn mang lại sự hoài niệm khó tả. Cũng như các nhân vật chính trong phim, thế giới của người viết đã được nhìn theo một cặp mắt khác, giống như Dexter ở cuối bộ phim.

Nhưng One Day 2024 cảm động và thu hút theo cách khác. Bộ phim tươi sáng hơn, nó nghiêng về phía hy vọng hơn là tiếc nuối; là lời nhắn về sự trân trọng tuổi trẻ và tình yêu.

Đặc biệt, những bài hát xuất hiện trong One Day 2024 có thể “đánh gục" khán giả (ngoài 30). Những bản nhạc của New Order, Nico, Nick Drake, Radiohead… được lựa chọn một cách cẩn trọng, không chỉ làm cho những cảnh phim trở nên xúc động hơn rất nhiều.

Giống như Jeff Buckley cất giọng bài Lilac Wine ở một trong những trường đoạn hay nhất của series (tập 14):

“Tôi đặt trái tim mình vào trong đó

Ủ thức rượu vang hồng từ loài tử đinh hương…”

Là vậy đấy, One Day là ly rượu vang hồng nồng nàn ít vị chát nhưng vẫn chuốc say khán giả. Qua giọng hát của Jeff, ta biết rằng câu chuyện sắp tàn, chuyến tàu lượn cảm xúc dần chậm lại. Sau tất cả, cơn chếnh choáng dâng lên, khi bộ phim khép lại, khi ly rượu cuối cùng đã cạn từ bao giờ.