Lần đầu tiên nghe đến cái tên "Bãi biển Non Nước," tôi cảm giác các neuron thần kinh trong đầu mình khựng lại một nhịp. Chúng nhìn nhau và tự hỏi: Nên liên kết từ này vào đâu trong bộ nhớ đây? Thật lạ khi tên của một bãi biển lại có nghĩa "sông nước và núi non." Mà trong tiếng Việt cụm từ "non nước tươi đẹp" lại thường gợi lên hình ảnh quê hương, đất nước thanh bình.
Không biết ai đã đặt tên cho bãi biển này và với dụng ý gì, nhưng chắc chắn cái tên ấy đã khơi dậy trong tôi một cảm giác về sự hài hòa ở vùng đất mà tôi sắp đặt chân đến. Cả cái tên của nơi mà tôi sẽ lưu trú trong 3 ngày 2 đêm sắp tới – Danang Marriott Non Nuoc Beach Villas – dường như cũng "gợi ý" về điều mà tôi sẽ trải nghiệm.
Khi lời chào là những nốt nhạc
Trong 5 giác quan, thính giác nhạy thứ hai, chỉ sau xúc giác. Tai chúng ta chỉ mất 0,017 giây để phát hiện âm thanh – và có lẽ đó là lý do tôi cảm giác như có một luồng điện chạy dọc sống lưng khi bước vào sảnh đón khách.
Dù chưa nhìn thấy nhạc công, tôi đã nghe thấy tiếng đàn tranh réo rắt. Ngồi xuống sofa, nhận ly trà đậu biếc từ bạn lễ tân, tôi không cưỡng lại được mà hướng mắt tìm về phía âm thanh phát ra.

Người nhạc công mặc áo dài vàng. Những ngón tay uyển chuyển như đang dệt âm thanh vào trong không khí. Chiếc đàn tranh chị đang chơi là một loại nhạc cụ truyền thống đã tồn tại ở Việt Nam ít nhất 500 năm.
Khi ánh mắt chúng tôi gặp nhau, chị mỉm cười – một lời chào không lời, vừa đủ để thuyết phục tôi quay trở lại sảnh vào buổi chiều bắt chuyện với chị.
Chị tên Trang, đã biểu diễn nhạc cụ dân tộc hơn 20 năm nay. Ngoài đàn tranh, chị còn chơi đàn T'rưng – một loại nhạc cụ của người Gia Rai, Ba Na, Ê Đê vùng Tây Nguyên. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ hơn cả: chị có thể chơi hơn 200 bài nhạc từ nhiều quốc gia!
Ngồi ở vị trí đối diện cửa ra vào, chị quan sát khách bước vào và chọn bài nhạc mà chị nghĩ là phù hợp, dựa trên quốc tịch và độ tuổi ước chừng. Thậm chí, chị còn chơi nhạc thiếu nhi khi thấy trẻ em đi cùng gia đình, để rồi nhiều lần được các "khán giả nhí" quây quanh nhảy múa theo. Người ta nói âm nhạc là ngôn ngữ quốc tế quả không sai.
Nếu bạn hỏi đâu là điểm chạm đầu tiên khiến tôi ấn tượng về Danang Marriott Non Nuoc Beach Villas, thì chính là khoảnh khắc này. Một khu nghỉ dưỡng mang thương hiệu quốc tế lại thúc đẩy âm nhạc truyền thống địa phương, để những nốt nhạc cất lên như một lời "xin chào."
Trở về nhà, ở một nơi xa

Ngồi trên xe buggy từ sảnh đến căn villa, tôi có cảm giác như một cư dân lâu ngày trở về khu phố của mình.
Gọi là “khu phố” không phải vì nó nhộn nhịp, mà vì sự gần gũi lạ lùng. Trong toàn bộ khuôn viên là hơn 120 căn villa, nghĩa là hơn 120 “ngôi nhà”. Có bóng người thấp thoáng qua vài ô cửa. Có gia đình tản bộ dưới những tán cây. Thời gian dường như cũng từ tốn hơn khi ở đây.


Bước xuống xe, hít một hơi thật sâu đầy khí trời, tôi đứng lặng nhìn hồ nước phía trước và cây cầu đằng xa. Rồi như đọc được suy nghĩ của tôi, anh lái xe nói: "Chiều nay anh chị có thể ngắm hoàng hôn ở đó."
Một điểm cộng tinh tế cho thiết kế của khu nghỉ dưỡng: Mỗi căn villa ở đây đều hướng ra hồ nước, và có 10 căn sát biển – nơi bạn có thể ngắm bình minh ngay trước cửa nhà. Vâng, ngay trước cửa!
Khi chiếc thẻ từ kêu bíp bíp, cánh cửa villa mở ra cũng là lúc tôi nghe tiếng anh nhân viên lái xe gửi lời chào “Welcome home!” kèm một nụ cười tạm biệt.
Bước qua cánh cửa, vài bước chân đến phòng khách, tầm mắt tôi hút trọn vào ô cửa kính. Ngoài kia chính là bãi biển Non Nước – nơi từng được Telegraph xếp vào top 50 bãi biển đẹp nhất thế giới, và Tripadvisor gọi là một trong 10 bãi biển đẹp nhất châu Á. Nhưng ngay lúc này, nó là top 1 trong lòng tôi.

Tới đây có lẽ tôi sẽ đổi suy nghĩ một chút, ở đây không thể gọi là “nhà”, vì nó hơn thế – một nơi gắn kết bạn bè, gia đình với mọi tiện nghi.
Mỗi villa đều có từ 2-4 phòng ngủ, đủ rộng để gia đình hoặc nhóm bạn cùng tận hưởng kỳ nghỉ mà vẫn có không gian riêng tư. Khi bóng chiều đổ xuống lại cùng nhau đạp xe quanh khu resort, thăm vườn, hoặc đi hái xoài (mỗi villa đều có một cây xoài trước cửa!). Trăng lên thì cùng nhau thưởng thức BBQ bên hồ bơi, nhâm nhi ly cocktail và ôn lại những kỷ niệm tại Beach House.
Những “cái chạm” khẽ
Còn nhớ tôi kể mỗi villa đều hướng về phía hồ nước chứ? Nhưng hơn cả thế, spa của Danang Marriott Non Nuoc Beach Villas nằm ngay trên mặt hồ!

Ngồi trên chiếc ghế êm ái, nhâm nhi vị thanh thanh của ly nước đậu rang, tôi đưa mắt nhìn về phía hồ sen nhỏ trong khuôn viên Quan Spa Non Nuoc. Bất chợt tôi nhớ lại câu hỏi của anh tài xế khi xe buggy lướt qua đây: “Anh chị biết từ Quan trong Quan Spa có nghĩa là gì không?”
Giờ thì tôi đã hiểu. Sau một buổi chiều thư giãn, tôi cảm nhận được cái tên Quan 泉 – dòng nước mùa xuân – đã hoá thành trải nghiệm sống động thế nào. Từng động tác trị liệu nhịp nhàng, từng làn hương thảo mộc lan tỏa trong không gian tĩnh lặng, tất cả đều gợi lên sự thư thái như thể mọi bộn bề ngoài kia tan vào mặt nước yên ả trước hiên spa. Họ thật khéo đặt tên, hay thật khéo biến hình dung thành hiện thực?
Dù thương hiệu Quan Spa đã có mặt tại nhiều khu nghỉ dưỡng của Marriott ở Đông Nam Á, chỉ tại Quan Spa Non Nuoc mới có hai phương pháp trị liệu đặc biệt: mát-xa toàn thân bằng đá từ núi Ngũ Hành Sơn và mát-xa mặt bằng kén tằm vàng từ Lâm Đồng – những nguyên liệu mang dấu ấn rất riêng của Việt Nam.

Khác với đá đen thường thấy trong các liệu pháp mát-xa, đá từ núi Ngũ Hành Sơn hình thành qua hàng triệu năm có sắc sáng hơn, kết cấu mịn và khả năng giữ nhiệt tốt. Người ta tin rằng chúng mang năng lượng mạnh mẽ, giúp thư giãn cơ bắp, giảm căng thẳng và thúc đẩy tuần hoàn máu.
Còn kén tằm thì sao? Chúng chứa sericin và fibroin, hai loại protein tự nhiên có tác dụng giữ ẩm, làm dịu và tái tạo da. Sericin còn có khả năng kết dính tế bào chết, giúp làm sạch da nhẹ nhàng mà không gây kích ứng.
Tôi cá là bạn cũng sẽ giống tôi, đầy tò mò khi được giới thiệu về những liệu pháp này trước khi bắt đầu trải nghiệm.
Và một điểm chạm tinh tế khác khiến tôi bất ngờ nằm ngay tại phòng thay đồ: đôi dép tổ ong! Một “huyền thoại” trong văn hóa Việt Nam, nhưng không phải màu vàng quen thuộc, mà là màu đen với chất cao su êm ái.
Chị Kelly (Spa Manager) cười tươi như chị cũng đoán được tôi sẽ ngạc nhiên trước chi tiết này.
"Thông thường mình sẽ nghĩ những thứ mang tính địa phương thì khó có thể xa xỉ đúng không? Nhưng đó cũng chính là thử thách thú vị của chị ở đây, làm sao để thiết kế một trải nghiệm độc đáo, kết hợp uyển chuyển giữa bản sắc địa phương và tiêu chuẩn quốc tế. Nhất là khi khách hàng của Marriott là những người luôn tìm kiếm sự hoàn mỹ.”

Kết thúc buổi trị liệu bằng một cốc trà thơm, tôi nghĩ “dòng nước mùa xuân” không chỉ chảy trong không gian này, mà đã và đang len lỏi bên dưới làn da và trong tâm trí tôi.

Rời khỏi nơi Danang Marriott Non Nuoc Beach Villas, tôi nhận ra rằng đôi khi, một kỳ nghỉ lý tưởng không chỉ là sự thư giãn, mà còn là sự kết nối – với con người, với văn hóa, và với chính cảm xúc của mình. Và nếu có định nghĩa cho một kỳ nghỉ với “dịch vụ bản địa cao cấp” thì có lẽ chính là những gì tôi đã cảm nhận tại nơi này.
Như một cụm từ quen thuộc trong văn chương của người Việt – “non nước hữu tình” – nơi đây không chỉ đẹp, mà còn gợi lên cảm giác gắn bó giữa con người với nhau.



