"Một kì thi không định nghĩa được em là ai"
Câu nói đó đã đi theo mình hết tháng ngày cấp 3, qua 4 năm ngồi ở giảng đường và trên cả những chặng đường đời khác.
Câu nói đó đã đi theo mình hết tháng ngày cấp 3, qua 4 năm ngồi ở giảng đường và trên cả những chặng đường đời khác.
Mình khép lại giấc mơ “du học” năm 20 tuổi sau khi rớt Fulbright lần thứ 5. Nhưng chỉ 2 năm sau đó, mình nhận được học bổng 100% của chính phủ Ireland, chính thức lên đường du học thạc sĩ.
“Chúng ta lúc bắt đầu ai cũng dở tệ cả,” lời nói của chị sếp giúp tôi vững tin hơn vào hành trình của chính mình.
… cho đến khi mình gặp thầy Cường, người giúp mình nhìn ra vẻ đẹp của Toán và cách nó luyện cho mình tư duy logic để xử lý mọi việc.
Khi đọc sách, bạn nhớ tới ai? - Câu hỏi bật ra trong một buổi đọc sách chung với 500 người lạ.
Sau khi nhận được chiếc task “trên trời rơi xuống”, mình hối hả về nhà gói hành lý để bay sang Nhật để làm thay công việc của… 10 người.
Ngày mưa lũ ở miền Bắc, tâm trạng những đứa con xa nhà thấp thỏm không yên.
Giữa cuộc điện thoại chập chờn với bố, một tiếng đổ rầm vang lên, âm thanh rơi vỡ loảng xoảng vọng vào trong máy và màn hình của mình hiển thị dòng thông báo mất kết nối.
Mình dành trọn thanh xuân của năm đầu tiên ra trường để thực tập. Cái thì không lương, cái thì không hợp pháp, cái thì công ty hết tiền.
“Mẹ rất buồn và thất vọng vì nghĩ con gái của mẹ hư sớm, nhưng mẹ vẫn rất thương con.”
Phải làm gì khi nhận ra rằng, người bạn thân thiết của mình có thể đã làm những điều tồi tệ?